Thanh Hải Lucky
Thanh Hải Lucky
Trước thềm công bố điểm chuẩn tuyển sinh năm 2025, một trong những thay đổi bất ngờ nhất chính là việc Bộ Giáo dục và Đào tạo không còn yêu cầu các trường đại học quy điểm xét tuyển của tất cả phương thức về một thang điểm duy nhất, như từng thông tin trước đó. Thay vào đó, các trường vẫn được phép công bố điểm chuẩn theo từng phương thức, miễn là có thể chứng minh sự tương đương giữa các thang điểm bằng công thức cụ thể. Đây có thể xem là một bước "quay xe" vào phút chót, nhưng xét kỹ lại là điều hoàn toàn hợp lý trong bối cảnh hệ thống xét tuyển năm nay đang phải xử lý một khối lượng dữ liệu phức tạp chưa từng có.
Trên lý thuyết, việc quy tất cả phương thức về một thang điểm như thang 30 điểm của kỳ thi tốt nghiệp THPT – là để tạo sự công bằng tuyệt đối khi xét tuyển. Khi tất cả các phương thức được gộp vào cùng một đợt lọc ảo, chỉ tiêu tuyển sinh không còn được chia nhỏ theo từng phương thức, thì việc đưa điểm về cùng một chuẩn để xếp từ cao xuống thấp là hoàn toàn dễ hiểu. Tuy nhiên, khi triển khai thực tế, việc này gặp rất nhiều vướng mắc về mặt kỹ thuật và tính thực tiễn.
Năm 2025, Bộ bỏ hoàn toàn việc xét tuyển sớm, cho phép thí sinh đăng ký không giới hạn số lượng nguyện vọng. Trung bình mỗi thí sinh đăng ký khoảng 9 nguyện vọng, nhưng có những trường hợp lên tới hơn 200 nguyện vọng, với tổng số toàn hệ thống vượt 7,6 triệu. Không chỉ vậy, có tới 344 tổ hợp xét tuyển được các trường sử dụng. Thí sinh không cần chọn tổ hợp cụ thể, mà chỉ cần nhập điểm, sau đó hệ thống của Bộ sẽ tự ghép tổ hợp có điểm cao nhất để xét tuyển. Điều này dẫn tới việc cùng một thí sinh nhưng có thể có nhiều tổ hợp, nhiều phương thức, và mỗi phương thức lại có cách quy đổi điểm khác nhau ở từng trường.
Quan trọng hơn, mỗi trường đại học hiện nay đang sử dụng một hoặc nhiều phương thức tuyển sinh riêng – từ điểm thi THPT, đánh giá tư duy, đánh giá năng lực đến xét học bạ hoặc hồ sơ cá nhân và mỗi phương thức đều có cách tính điểm, tiêu chí đánh giá và độ khó khác nhau. Nếu buộc tất cả phải quy đổi về một thang điểm chung, sẽ nảy sinh hai vấn đề lớn: một là làm mất tính tự chủ trong tuyển sinh của các trường, hai là có nguy cơ gây ra sai lệch trong việc đánh giá chất lượng thí sinh nếu quy đổi không chuẩn xác.
Bộ GD&ĐT vì vậy đã lựa chọn giải pháp “mềm hóa” thay vì ép buộc một thang điểm duy nhất, thì yêu cầu các trường phải đảm bảo rằng điểm trúng tuyển giữa các phương thức là tương đương, và phải có công thức chứng minh sự tương đương đó. Như vậy, điểm chuẩn vẫn có thể công bố riêng cho từng phương thức, nhưng vẫn đảm bảo tính công bằng nội tại giữa các phương thức trong cùng một ngành. Những trường lớn như Đại học Bách khoa Hà Nội hay Đại học Kinh tế Quốc dân vốn đã có công thức quy đổi sẵn –vẫn có thể chọn cách công bố điểm trên một thang điểm chung nếu muốn.
Có thể nói, quyết định điều chỉnh của Bộ GD&ĐT là kịp thời, một lựa chọn thực tế trong một kỳ tuyển sinh được xem là phức tạp nhất từ trước tới nay. Việc xử lý hàng triệu nguyện vọng, hàng trăm tổ hợp và hàng nghìn phương án xét tuyển cùng lúc là một thử thách kỹ thuật rất lớn với hệ thống lọc ảo. Trong hoàn cảnh như vậy, linh hoạt là điều cần thiết để tránh gây quá tải, sai sót hoặc khiến thí sinh thêm hoang mang.
Về lâu dài, nếu muốn có một thang điểm chung thật sự, Bộ GD&ĐT cần có lộ trình rõ ràng, thống nhất công thức quy đổi từ sớm và chuẩn hóa các phương thức đánh giá đầu vào giữa các trường. Nhưng ở thời điểm hiện tại, điều quan trọng nhất vẫn là đảm bảo tính công bằng, minh bạch và ổn định trong mùa tuyển sinh điều mà quyết định “quay xe” vào phút chót này phần nào đã đáp ứng được.
#điểmchuẩnđạihọc
Trên lý thuyết, việc quy tất cả phương thức về một thang điểm như thang 30 điểm của kỳ thi tốt nghiệp THPT – là để tạo sự công bằng tuyệt đối khi xét tuyển. Khi tất cả các phương thức được gộp vào cùng một đợt lọc ảo, chỉ tiêu tuyển sinh không còn được chia nhỏ theo từng phương thức, thì việc đưa điểm về cùng một chuẩn để xếp từ cao xuống thấp là hoàn toàn dễ hiểu. Tuy nhiên, khi triển khai thực tế, việc này gặp rất nhiều vướng mắc về mặt kỹ thuật và tính thực tiễn.
Năm 2025, Bộ bỏ hoàn toàn việc xét tuyển sớm, cho phép thí sinh đăng ký không giới hạn số lượng nguyện vọng. Trung bình mỗi thí sinh đăng ký khoảng 9 nguyện vọng, nhưng có những trường hợp lên tới hơn 200 nguyện vọng, với tổng số toàn hệ thống vượt 7,6 triệu. Không chỉ vậy, có tới 344 tổ hợp xét tuyển được các trường sử dụng. Thí sinh không cần chọn tổ hợp cụ thể, mà chỉ cần nhập điểm, sau đó hệ thống của Bộ sẽ tự ghép tổ hợp có điểm cao nhất để xét tuyển. Điều này dẫn tới việc cùng một thí sinh nhưng có thể có nhiều tổ hợp, nhiều phương thức, và mỗi phương thức lại có cách quy đổi điểm khác nhau ở từng trường.
Quan trọng hơn, mỗi trường đại học hiện nay đang sử dụng một hoặc nhiều phương thức tuyển sinh riêng – từ điểm thi THPT, đánh giá tư duy, đánh giá năng lực đến xét học bạ hoặc hồ sơ cá nhân và mỗi phương thức đều có cách tính điểm, tiêu chí đánh giá và độ khó khác nhau. Nếu buộc tất cả phải quy đổi về một thang điểm chung, sẽ nảy sinh hai vấn đề lớn: một là làm mất tính tự chủ trong tuyển sinh của các trường, hai là có nguy cơ gây ra sai lệch trong việc đánh giá chất lượng thí sinh nếu quy đổi không chuẩn xác.
Bộ GD&ĐT vì vậy đã lựa chọn giải pháp “mềm hóa” thay vì ép buộc một thang điểm duy nhất, thì yêu cầu các trường phải đảm bảo rằng điểm trúng tuyển giữa các phương thức là tương đương, và phải có công thức chứng minh sự tương đương đó. Như vậy, điểm chuẩn vẫn có thể công bố riêng cho từng phương thức, nhưng vẫn đảm bảo tính công bằng nội tại giữa các phương thức trong cùng một ngành. Những trường lớn như Đại học Bách khoa Hà Nội hay Đại học Kinh tế Quốc dân vốn đã có công thức quy đổi sẵn –vẫn có thể chọn cách công bố điểm trên một thang điểm chung nếu muốn.

Có thể nói, quyết định điều chỉnh của Bộ GD&ĐT là kịp thời, một lựa chọn thực tế trong một kỳ tuyển sinh được xem là phức tạp nhất từ trước tới nay. Việc xử lý hàng triệu nguyện vọng, hàng trăm tổ hợp và hàng nghìn phương án xét tuyển cùng lúc là một thử thách kỹ thuật rất lớn với hệ thống lọc ảo. Trong hoàn cảnh như vậy, linh hoạt là điều cần thiết để tránh gây quá tải, sai sót hoặc khiến thí sinh thêm hoang mang.
Về lâu dài, nếu muốn có một thang điểm chung thật sự, Bộ GD&ĐT cần có lộ trình rõ ràng, thống nhất công thức quy đổi từ sớm và chuẩn hóa các phương thức đánh giá đầu vào giữa các trường. Nhưng ở thời điểm hiện tại, điều quan trọng nhất vẫn là đảm bảo tính công bằng, minh bạch và ổn định trong mùa tuyển sinh điều mà quyết định “quay xe” vào phút chót này phần nào đã đáp ứng được.
#điểmchuẩnđạihọc