Vợ phạt tiền chỉ vì tôi không đáp ứng đủ số lần “thân mật” mỗi tuần

hocchungacellus
Mimosa
Phản hồi: 1

Mimosa

Thành viên nổi tiếng
Ban đầu, tôi cảm thấy hào hứng với giao kèo của vợ. Nhưng dần dần, tôi thấy cuộc sống thực sự áp lực và bế tắc.

Tôi năm nay 35 tuổi và thú thực, tôi đang sống trong một ác mộng mang tên "thân mật". Nghe có vẻ ngược đời đúng không? Đàn ông ai chẳng muốn gần gũi vợ nhưng câu chuyện của tôi lại hoàn toàn khác.

Mọi chuyện bắt đầu từ những mâu thuẫn rất đỗi bình thường trong hôn nhân. Nhưng giờ đây, nó biến thành một giao kèo mà tôi ước mình chưa từng đồng ý.

Vợ tôi là người phụ nữ thông minh, sắc sảo và có phần tinh quái. Chúng tôi kết hôn được 7 năm, có hai mặt con. Cuộc sống về cơ bản là êm đềm, ngoại trừ chuyện chăn gối.

1753848984355.png

Tôi thường xuyên trách móc, đòi hỏi vợ để rồi bị vợ "trả đũa" (Ảnh minh họa: Sina).

Tôi vốn là người có nhu cầu cao hơn vợ một chút. Nhiều lần, sau những ngày làm việc căng thẳng, tôi chỉ muốn được vợ vỗ về, an ủi bằng những cử chỉ yêu thương.

Nhưng vợ tôi thì khác, cô ấy luôn viện đủ lý do: “Em mệt quá”, “Con quấy khóc cả đêm rồi”, hoặc thậm chí là “Anh xem lại cái bụng của anh đi, bao giờ đỡ béo thì tính”.

Ban đầu, tôi còn thông cảm, cố gắng chiều theo ý vợ. Nhưng dần dà, sự từ chối liên tục khiến tôi đâm ra cáu gắt. Đàn ông mà, ai chẳng có lúc bứt rứt.

Có lần, tôi lỡ lời nặng nhẹ, nói rằng vợ vô tâm, không hiểu chồng, thậm chí còn buông ra câu: “Có khi anh phải ra ngoài tìm chỗ giải tỏa ấy” để dọa vợ. Tôi thề là lúc đó, tôi chỉ muốn vợ hiểu được sự bực bội của mình thôi, chứ nào dám nghĩ xa xôi.

Ai ngờ, vợ tôi không phải là người dễ bắt nạt. Cô ấy nhìn tôi cười nhếch mép, một nụ cười mà đến giờ tôi vẫn rùng mình khi nhớ lại. “À, anh muốn giải tỏa hả? Được thôi, để em giúp anh một cách khoa học và có kỷ luật”, vợ tôi nói.

Và rồi cái ngày định mệnh ấy đã đến. Tối hôm đó, sau khi dỗ con ngủ, vợ trải một tờ giấy ngay ngắn trên bàn, đẩy về phía tôi.

Tôi đọc lướt qua, mắt chữ A, mồm chữ O. “Mỗi tuần, chồng phải thực hiện nghĩa vụ ít nhất 5 lần với vợ. Nếu không đủ số lần, mỗi lần thiếu sẽ bị phạt một triệu đồng”, vợ tôi viết rất cẩn thận trên giấy. Tôi ban đầu vô cùng hào hứng với thỏa thuận của vợ.

Kể từ ngày đó, cuộc sống của tôi biến thành chuỗi ngày vật lộn với “nghĩa vụ”. Nghe có vẻ đơn giản nhưng để duy trì tần suất đó khi cả hai đều bận rộn, công việc căng thẳng, con cái quấy khóc là cả một thử thách.

Có những hôm tôi mệt rã rời, chỉ muốn lăn ra ngủ nhưng chợt nhớ ra nỗi về tiền phạt. Thậm chí có lần, tôi “khất nợ” một buổi vì say rượu. Sáng hôm sau tỉnh dậy, vợ vẫn đòi tiền như bình thường.

Tôi chỉ biết ôm đầu, quỹ đen của tôi cứ thế vơi dần, vơi dần. Có những tháng, tôi phải nộp phạt gần chục triệu đồng, chỉ vì không đủ sức "yêu" vợ.

Giờ đây, mỗi khi vợ mỉm cười đầy ẩn ý, tôi lại thấy sống lưng lạnh toát. Tôi không còn dám than vãn hay đòi hỏi gì nữa. Tôi sợ những thử thách mới mà cô ấy sẽ nghĩ ra. Tôi mệt mỏi, sợ hãi nhưng cũng không biết phải làm sao để thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn này.

Tôi cũng hiểu hơn cảm xúc của vợ, hiểu những lần vợ mệt mỏi nhưng tôi vẫn luôn đòi hỏi. Tôi cũng nhận ra, chuyện gần gũi nên là cảm xúc tự nhiên của cả hai vợ chồng. Tôi đã ích kỷ và nói những lời khiến vợ tôi buồn tủi.

Có ai rơi vào hoàn cảnh trớ trêu như tôi không? Hay có cách nào để tôi thoát khỏi "án phạt" ngầm này không? Tôi đang bế tắc quá...

 


Đăng nhập một lần thảo luận tẹt ga
Back
Top